Đội chủ sân Old Trafford đã giành được 3 điểm một cách rất khó khăn và có cả sự may mắn, để cứu cho chiếc ghế của HLV người Hà Lan chưa bị gãy sau vòng 11 Ngoại hạng Anh vừa qua. Có lẽ điều đáng thất vọng với Ten Hag đó là những người đã mang tới hy vọng cho ông lại không phải là bản hợp đồng mà ông đã cất công mang về với cái giá phi thực tế.
Đối đầu với một đội Fulham cũng đang gặp rất nhiều vấn đề và cũng không mạnh trong khâu ghi bàn ở mùa giải năm nay. Thế nhưng Man United vẫn phải cần tới màn trình diễn xuất sắc của Harry Maguire – một người mà Ten Hag đã từng muốn ruồng bỏ và những pha cứu thua trông thấy của Andre Onana để giữ cho lưới của đội bóng không bị rung lên.
Còn trong khâu ghi bàn, ở lần thứ ba của mùa giải này, chiến thắng của Quỷ đỏ cũng được đảm bảo nhờ vào sự toả sáng của Bruno Fernandes – là một bản hợp đồng của Ole Gunnar Solskjær để lại. Nhưng Fernandes chỉ là một tiền vệ, và vai trò chính của anh không phải ghi bàn thay cho các tiền đạo, mà là người kiến tạo.
Đây là một bàn thắng vô cùng quan trọng đôi với M.U. Vì một lần nữa thì không ai trong số các tiền đạo, là những người có nhiệm vụ đưa bóng vào lưới có thể lên tiếng. Ở thời điểm đội trưởng Man United có pha ra chân thì 2 trong 3 tiền đạo của họ đang ngồi trên ghế dự bị để quan sát, sau khi bị thay ra mà không hề có bất cứ ảnh hưởng đáng kể nào.
Một lần nữa trong mùa giải này, những bản hợp đồng bom tấn của Trên hàng công của Quỷ đỏ lại im tiếng. Rasmus Hojlund và cả Antony, những cầu thủ mà Manchester United đã móc hầu bao hơn 150 triệu bảng để mang về cho đội bóng, thì chưa có một pha lập công nào ở Premier League cho tới hiện tại.
Khi được hỏi nghĩ gì về việc các tiền đạo của mình vẫn đang im hơi lặng tiếng, Erik Ten Hag có vẻ tin tưởng rằng nhất định việc này sẽ sớm chấm dứt. Ông nói: “Rõ ràng bàn thắng chính là điều chúng tôi mong chờ ở họ. Họ có đủ khả năng và tôi tin rằng điều đó sẽ sớm đến”.
Mặc dù vậy nhưng quan điểm của ông về việc họ cần thời gian để hòa nhập đã đang phần nào bị lung lay, bởi cái cách mà James Maddison đang tỏa sáng ở Tottenham, hay cái cách Tino Livramento xuyên phá Man United chỉ sau lần ra sân thứ 7 cho Newcastle.
Quan sát kỹ trong trận đấu với Fulham, Antony dù đã được HLV ưu ái tiếp tục cho đá chính, nhưng rồi đáp lại niềm tin của Ten Hag và cổ động viên, anh vẫn tiếp tục chơi như tàng hình. Hàng công của Man United chỉ có thể sống động và sáng hơn khi Facundo Pellistri vào thế chỗ của tiền đạo người Brazil – Antony ở phút thứ 63, và chính cầu thủ 21 tuổi này đã là người kiến tạo cho Bruno Fernandes ghi bàn để kết liễu chủ nhà.
Nhìn sang đối thủ cùng thành phố của mình là câu lạc bộ Manchester City, một cầu thủ chạy cánh thuận chân trái giống như Antony là Jeremy Doku – người chỉ vừa mới tới Etihad hồi tháng Tám từ Rennes lại đang toả sáng một cách rực rỡ. Cầu thủ người Bỉ ngay lập tức tạo ra ảnh hưởng lớn lên mặt trận tấn công của nhà đương kim vô địch Premier League sau khi chuyển tới Ngoại hạng Anh, giữa một tập thể đâu đâu cũng là những ngôi sao.
Điều đáng nói là Man City chỉ phải chi 1 nửa số tiền so với những gì mà Ten Hag bỏ ra cho Antony để mang Doku về với đội bóng của mình. Điều đó không khác gì xát muối vào những nỗi đau mà các cổ động viên của Man United khi phải chịu đựng trước chính sách chuyển nhượng tồi tệ mà câu lạc bộ đã thực hiện.
Doku thì chạy như bị ma đuổi, còn Antony có vẻ không thích chạy. Doku tạt bóng vào những vị trí nguy hiểm, Antony thì chuyền ngược lại về phía sau. Doku thì ghi bàn, còn Antony thì hay hờn dỗi. Có lẽ như cầu thủ người Brazil đã nhận ra sự khác biệt, vì khi cả hai có cuộc đối đầu trực tiếp vào cuối tuần trước.
Doku có giá chỉ bằng một nửa số tiền mà M.U bỏ ra cho Antony. Điều đó tiếp tục cho thấy khoảng cách rất lớn giữa cách thức chuyển nhượng của 2 CLB. Truy câp trang web Keobong24h.vip ngay để cập nhật những thông tin và diễn biến mới nhất xoay quanh bóng đá thế giới.